Thỉnh thoảng, các học sinh lớp bé (1-2-3), ngoài bài học ra thì các con sẽ được cô giáo in thêm cho tranh tô màu. Có một cậu học sinh hay hỏi:
– Con lấy một ….. tờ … nữa cho em của con được không?
Một đề nghị ngọt ngào như vậy thì làm sao mà cô giáo từ chối được chứ.
Có buổi, tôi gặp ba mẹ con ở cổng trường và cùng nhau đi vào trường, tôi mới hỏi:
– Ba mẹ con đi đến đây có lâu không?
– Cũng khoảng 40-45 phút, cô ạ.
– Ôi, thế cũng xa quá nhỉ? Thế bây giờ, chị ngồi đây chờ con hay lại tranh thủ chạy đi đâu?
– Hai mẹ con ngồi đây luôn cô ạ?
Vậy là mẹ và em ngồi ngoài sảnh đợi anh học tiếng Việt 90 phút. Không biết lớp đóng cửa chính kín hay sảnh của trường rộng nên hai mẹ con đi lại chỗ này chỗ kia mà tôi cũng chưa bao giờ nghe tiếng em bé khóc. Nhiều hôm thời tiết mưa gió, ba mẹ con cũng vất vả nhưng luôn có nhau.
Cảm ơn ba mẹ con đã rất chịu thương chịu khó!
Excellent content! The way you explained the topic is impressive. For further details, I recommend this link: EXPLORE FURTHER. What do you all think?
Great read with a touch of humor! For further details, check out: READ MORE. What are your thoughts?
Excellent article! The depth of analysis is impressive. For those wanting more information, I recommend this link: FIND OUT MORE. Keen to see what others think!